BÀI 7

ĐI TÌM PHÙ ĐỔNG

Theo thói quen từ thuở xa xưa, cứ mỗi lần dân nước gặp phải những tang thương thật lớn, chúng ta thường hay có những ước mơ cũng thật lớn, bằng cách cầu khẩn Ơn Trên gởi đến cho ta một vị cứu tinh. Giống như trong truyền kỳ Phù Đổng, mọi người cùng nhau đi tìm vị cứu tinh, đấng anh hùng đó. Rồi, sâu trong lòng, chúng ta cũng có những ước mơ riêng, ước mơ rằng biết đâu mình sẽ là vị cứu tinh đó, đấng anh hùng đó ... hoặc cao hơn nữa, biết đâu ta sẽ là vị Minh Quân, vị Quân Vương diệt giặc, cứu muôn dân.

Lồng kín trong những ước mơ kia là những sự tính toán thật kỹ lưỡng. Nếu Trời thực sự thương ta, cho ta thành vị cứu tinh, thì bọn giặc kia sẽ phải tan tành, mà ta thì khỏi phải lo gì, sợ chi, vì đã có Trời lo giùm ta. Hoặc nếu Trời cho ai khác làm vị cứu tinh, thì ta càng sướng hơn nữa, vì trước sau gì vị đó cũng sẽ cứu dân nước thoát được khổ nạn. Việc nước là việc của Trời, hoặc của ai đó, không phải của ta.

Các Cấp Độ Sinh Hoạt trong Xã Hội:

1. Cấp Cá Nhân

Những người này tự thấy mình nhỏ bé. Họ núp sâu trong thế giới riêng tư, tâm trí họ cách biệt mọi người. Họ không cần ai lo cho họ, cũng như họ chẳng muốn phải lo cho ai.

2. Cấp Gia Đình

Họ lo cho ông bà, cha mẹ, vợ/chồng, và con cháu của họ. Đối với những người này, "Đèn nhà ai nấy sáng."

3. Cấp Gia Tộc

Ngoài việc lo cho bản thân và gia đình của riêng họ, những người này biết lo nghĩ đến mọi người thân thuộc trong gia quyến của họ, làm sao để tăng triển hạnh phúc chung của dòng tộc.

4. Cấp Làng

Họ lo cho mọi người trong một khu vực, bất kể thân sơ. Ở các thành phố hoặc nơi đô thị, họ tham gia những sinh hoạt cộng đồng, hiệp hội, đoàn thể. Các sinh hoạt chính trị thường bắt đầu từ đây.

5. Cấp Tỉnh/Tiểu Bang

Họ soạn thảo các chính sách, lãnh đạo sinh hoạt chính trị, lo việc phát triển kinh tế, an ninh dân sự và quân sự, chu toàn việc giáo dục và đào tạo nhân tài cho xã hội ở cấp tỉnh hoặc tiểu bang.

6. Cấp Quốc Gia

Trách nhiệm quan trọng nhất của cấp này là sự an ninh của quốc gia, thứ đến là sự thịnh vượng của dân nước. Ở cấp này, sự hiểu biết về tình hình chính trị, kinh tế và quân sự của các quốc gia trên thế giới là quan trọng nhất.

7. Cấp Quốc Tế

Với khả năng phá nát trái đất của một vài quốc gia trên thế giới, các quốc gia này phải có những hiệp ước để tránh sự đụng độ quân sự trực tiếp. Các thế lực này thường chia vùng để cai trị trái đất bằng những liên minh mà họ đã lập ra.

8. Cấp Toàn Cầu

Cấp này gồm các hệ thống nhà băng và các công ty liên quốc. Họ có khả năng hoạt động bên ngoài tầm kiểm soát của các quốc gia. Hơn nữa, họ còn có khả năng soạn thảo các chính sách quốc tế mà các cấp quốc gia thường phải thực thi.

9. Cấp Nhân Loại

Trong lịch sử nhân loại, có những con người có khả năng truyền đạt những tư tưởng xuyên văn hoá, vượt thời không. Những người này thường được tôn vinh thành những vị giáo chủ, hoặc những thánh nhân, triết gia, lý thuyết gia, và khoa học gia giỏi nhất của nhân loại.

PHÙ ĐỔNG Ở CÁC CẤP
1. Cấp Cá Nhân: Đọc Sách Báo và Luyện Võ Công

Văn và võ đều phải lấy lễ làm gốc. Không đọc sách và không theo dõi tin tức để cập nhật sự hiểu biết của mình thì khả năng suy xét không thể phát triển được. Ngày nay, khoa học đã phát triển đến mức con người có khả năng biết được cách bộ óc làm việc ra sao. Giữa hai người, nếu một người biết bộ óc làm việc ra sao và người kia không biết, thì người không biết sẽ bị người có hiểu biết điều khiển. Đại khái, bộ óc hoạt động theo trực giác và bản năng sinh tồn. Muốn không bị người khác điều khiển thì phải đặt sự suy xét của mình trên nền tảng khoa học khách quan. Phải nhớ rằng trên thực tế khoa học cũng như trong tình nghĩa đồng bào, mọi người ai ai cũng hoàn toàn y như nhau. Ai giỏi hoặc mạnh chỗ này thì chắc chắn là dở và yếu chỗ khác. Đó là lý do tại sao muôn loài cần phải có nhau.

Mục tiêu cao nhất trong sự luyện tập võ công là khả năng làm chủ được phản ứng của mình. Khả năng của người luyện võ là do sự quyết định rằng họ sẵn sang chiến đấu với ai, chiến đấu tới đâu và bằng cách nào. Muốn cứu nước, khả năng chiến đấu của một chiến sĩ phải được đặt trên nền tảng của sự hiểu biết về khả năng của giặc. Trong chiến tranh, không có loại vũ khí nào nguy hiểm hơn là sự phản bội, cho mình lẫn cho giặc.

2. Cấp Gia Đình: Tiên Rồng và Âm Dương

Vợ có lúc là rồng, có lúc là tiên, chồng cũng vậy. Cả hai vợ chồng cũng có thể cùng là tiên hoặc cùng là rồng, nhưng lúc nào cũng phải là một. Vợ chồng là như chỉ có một thân xác, một bộ óc, một tâm hồn và một tuệ linh như nhau. Nếu vợ chồng không cùng nhau chiến đấu, hổ trợ lẫn nhau, thì khả khả năng chiến đấu của gia đình đó chỉ được một nửa. Họ chỉ có thể duy trì sự đấu tranh, chứ không thể chiến thắng được giặc, vì họ có kẻ hở trong sức mạnh của một gia đình. Cùng vợ cùng chồng thì mới mong tát được biển đông. Khi vợ chồng cùng là một như nhau thì con cháu cũng sẽ được trở nên một với cha mẹ của tụi nó.

Âm dương là sự phân biệt về khả năng của vật chất. Sự hiểu biết về âm dương giúp cho ta giữ được sự quân bình cho thể xác của mỗi người. Âm từ lòng đất, dương từ mặt trời. Sức sống của âm kín đáo và tiềm tàng. Sức sống của mặt trời thì lúc mạnh lúc dịu. Ở trong cơ thể của con người, trí óc là mặt trời và cơ thể là trái đất. Cho nên, biết âm dương là biết sống thuận theo sự vận chuyển tự nhiên của đất trời, cho vũ trụ bên ngoài lẫn bên trong. Sự vận chuyển tự nhiên này đã được ghi chép kỹ càng trong Kinh Dịch. Tóm lại là "dục tốc bất đạt," hoặc là vội thì không thành.

3. Cấp Gia Tộc: Chính Trị và Lãnh Đạo

Vì gia đình là đơn vị nền tảng của xã hội cho nên khả năng chính trị bắt đầu từ lúc hai hoặc nhiều gia đình cùng muốn hợp tác với nhau. Chính trị cấp gia tộc là sự tổ chức để cùng nhau phát triển. Chính trị bắt đầu bằng khả năng thấy. Muốn thấy được ai thì phải hỏi xem họ muốn gì và những khả năng của họ là gì. Kế đến là giúp nhau phát triển những cái mạnh, cái hay và đồng thời cùng giúp nhau vượt thoát những cái yếu, cái dở trong nhau. Trong sinh hoạt gia tộc, phải có lễ trong lời nói, bất kể già trẻ.

Lãnh đạo ở cấp gia tộc là sự tình nguyện hy sinh để chu toàn việc chung. Ai hy sinh đến đâu trong việc gì thì khả năng lãnh đạo của họ đến đó. Vì hy sinh là sự đóng góp mà không đòi hỏi sự đền bù cho nên người hy sinh cho gia tộc được có chức tước. Các chức tước này được dùng để biểu trưng cho trách nhiệm và bổn phận, không phải là quyền lực sai biểu người khác.

4. Cấp Làng: Đơn Vị Chiến Đấu của Quốc Gia

Sinh hoạt của làng cần có một hội đồng lãnh đạo được dân trong làng bầu lên. Ở nơi đô thị, làng là một cộng đồng. Mặc dù lễ vẫn là nhu cầu nền tảng cho sự hợp tác giữa người và người, sinh hoạt của làng phải được đặt trên lý lẽ đàng hoàng. Trong sinh hoạt hợp tác, lý lẽ là sự bày tỏ nhu cầu của mỗi người, mỗi gia đình và mỗi gia tộc. Theo sau là hội đồng lãnh đạo phải so sánh giữa các nhu cầu và khả năng cung cấp của làng hoặc cộng đồng về nhân lực, tài lực và vật lực. Các hội đồng lãnh đạo của làng phải liên lạc chặt chẽ để hổ trợ cho nhau, nhất là các làng gần kề nhau. Làng cũng là nơi sinh hoạt tình báo để biết giăc biết ta.

Trong hoàn cảnh đất nước của chúng ta hiện nay, chắc chắn giặc đã cài người vào mọi tổ chức để theo dõi, kiểm soát, gây rối hoặc tạo loạn cho hội đồng lãnh đạo và cho cả làng. Kỹ thuật nền tảng của chiến tranh tình báo là gián điệp chỉ lo việc báo cáo còn trung ương các cấp lo việc tấn công để ảnh hưởng đối phương. Vì vậy cho nên khả năng phản gián là khả năng quan trọng nhất của một tổ chức tình báo. Tình báo của người Việt được đặt trên chữ tình, tình hình và tình người, hoặc tình hình về tình người của ai đó đang ra sao.

5. Cấp Tỉnh/Tiểu Bang: Một Quốc Gia Thu Hẹp

Cấp tỉnh/tiểu bang liên lạc và hợp tác trực tiếp với cấp quốc gia. Để có được khả năng đáp ứng với những nhu cấu của quốc gia, sinh hoạt của một tỉnh/tiểu bang phải như một quốc gia thu hẹp. Ở cấp này, các chuyên viên phải tạo được những thành quả rõ ràng về lãnh đạo và sự điều động sinh hoạt của các làng/cộng đồng. Hơn nữa, các luật lệ sinh hoạt cũng phải rõ ràng để tránh sự chia rẽ.

Mặc dù mọi sinh hoạt đấu tranh ở các cấp phải được giấu kín, hội đồng lãnh đạo của cấp tỉnh/tiểu bang cũng là một bộ tham mưu cấp chiến lược, có nghĩa là những người này phải am hiểu tình hình và khả năng của các quốc gia có liên hệ trực tiếp đến vận mệnh của tổ quốc mình. Hội đồng lãnh đạo cấp này phải soạn thảo được sách lược ăn khớp với các sách lược của thế giới tự do một cách hợp tình và hợp lý.

6. Cấp Quốc Gia: Đại Chiến Lược và Đại Chiến Thuật

Trong sinh hoạt toàn cầu, quốc gia là đơn vị nền tảng. Sự liên hệ giữa các quốc gia không có tình, chỉ có lý. Mỗi quốc phải tự đấu tranh cho sự sinh tồn của riêng mình. Các liên hệ đồng minh luôn luôn tùy theo nhu cầu của từng quốc gia mà hiệp lại hoặc tan rã. Liên Hiệp Quốc chỉ là nơi thương lượng và điều hợp. Các pháp luật quốc tế chỉ là những thỏa thuận chung chung. Những thỏa thuận này nếu có bị vi phạm thì cũng không có sự trừng phạt nhất định. Ở cấp quốc tế thì mạnh được yếu thua, ngu thì ráng chịu. Ở cấp này, hoạt động chính trị là những gì lạnh lùng và tàn nhẫn nhứt mà con người có thể nghĩ ra.

Các hoạt động đấu tranh để cứu dân nước ở cấp quốc gia đều phải dựa vào sách lược. Ngoại giao ở cấp này nếu chỉ đi "ăn xin độc lập, ăn mày tự do" thì chỉ tạo ra sự khinh chê trong thâm tâm của mọi người mà thôi. Đại chiến lược và đại chiến thuật của một quốc gia phải được lập nên do sự nghiên cứu tường tận và rõ ràng của toàn thể dân tộc kết hiệp lại, chứ không thể nào một nhóm người hoặc một đảng phái có thể nghĩ ra được.

7. Cấp Quốc Tế: Các Liên Minh của Sức Mạnh

Hiện tại, các liên minh quốc tế đang tạo ra sự căng thẳng có ảnh hưởng trực tiếp đến sự an nguy từng ngày của nhân loại và trái đất. Trong những liên minh này gồm có: khối tư bản, khối cộng sản, khối Hồi giáo, khối da trắng, khối da đen, khối ma túy, khối độc đảng, và khối dân chủ. Liên minh mạnh nhất trái đất hiện nay là liên minh giữa Hoa Kỳ, Anh Quốc và các đồng minh của họ. Liên minh đối lập mạnh thứ nhì là liên minh giữa Tàu, Nga và các đồng minh của họ. Các liên minh đang tạo nên lịch sử cho nhân loại hiện nay. Những niềm tự hào và oán thù từ nghìn xưa vẫn sống mạnh trong các khối quyền lực này. Những mưu đồ và sách lược chiếm đoạt và cai trị vẫn đang được thực thi.

8. Cấp Toàn Cầu: Sự Cai Trị Trái Đất

Các công ty liên quốc và các hệ thống nhà băng cai trị trái đất bằng cách tận dụng khả năng của những thần đồng và thiên tài của nhân loại. Ở cấp này, đồng tiền và loài người chỉ là những con số trong máy điện toán. Ở cấp này, con người lạnh như tiền. Mặc dầu vậy, nhu cầu quan trọng nhất của cấp này là sự không thay đổi. Vì họ không thích sự thay đổi cho nên những ai muốn thay đổi cán cân thế lực trên trái đất này thường bị họ giết đi.

9. Cấp Nhân Loại

Cái gì con người có không thể nào so sánh được với những gì vũ trụ có. Vũ trụ này có những định luật bất di dịch, như định luật yêu thương, định luật tương phản và định luật nhân quả. Từ nơi sâu thẵm của đáy hồn người ra đến các hành tinh trong vũ trụ, ai gieo gì gặt nấy.

LÀM NGƯỜI VIỆT

Làm người Việt, ai ai trong chúng ta cũng đều có thể đánh thức tinh thần Phù Đổng trong chính mình, để đóng góp vào đại cuộc cứu dân cứu nước trong bất cứ lãnh vực chuyên môn và cấp độ nào.

Sự khác biệt giữa các cấp độ là khả năng soạn thảo sách lược. Ai soạn thảo được sách lược ở cấp độ nào thì sinh hoạt hoặc lãnh đạo ở cấp độ đó.

Một nhà lãnh đạo ở một cấp cũng có thể là người thừa hành ở một cấp khác. Tồi tệ nhất là khi một nhóm người lãnh đạo một quốc gia mà lại đi làm bầy tôi cho chính quyền của một quốc gia khác, hoặc làm kẻ thừa hành cho một chủ trương cấp quốc tế.

Hơn nữa, có một loại người độc lập trong đời sống mà lại bị lệ thuộc vào một hệ thống tư tưởng ngoại lai, như một tôn giáo chẳng hạn, hoặc một chủ nghĩa không phát nguồn từ truyền thống dân tộc, như tư bản, hoặc cộng sản. Một con người sống theo một hệ tư tưởng nào thì trở thành loại người của hệ tư tưởng đó.

Muốn giữ được sức mạnh, sức sống của bất cứ một vật gì, chúng ta phải duy trì truyền thống sinh tồn của nó. Trong đại cuộc cứu dân cứu nước cũng vậy, chúng ta phải duy trì truyền thống sinh hoạt và đấu tranh của tổ tiên mình, dựa trên lịch sử và nền văn hoá, văn minh Tiên Rồng của Tộc Việt.

Sức mạnh của Phù Đổng ở cấp quốc gia là do sự hổ trợ của toàn dân mà hiện thực. Một đảng phái hoặc hệ thống chính quyền nào biết thực sự thương lo cho toàn dân thì toàn dân chắc chắn sẽ thương lo cho nước. Khi nước nhà là một, thì mọi sức mạnh của ngoại bang sẽ phải dừng lại ở mọi biên cương, không phải chỉ ở biên cương của lãnh thổ quốc gia.

NHẬN THỰC CHÍNH MÌNH

Ai ai cũng suy tư. Ai ai cũng ước mơ. Nhưng trong sinh hoạt xã hội, nhất là việc nước, nếu mỗi người chúng ta không nhận thực được khả năng của chính mình, thì chúng ta sẽ chỉ gây thêm sự rối loạn cho dân nước, chẳng giúp ích được gì cho ai cả.

Khi dân nước rối loạn, thì tất cả trở nên mồi ngon cho mọi kẻ gian và người ác, trong và ngoài nước. Đại cuộc cứu dân cứu nước cần có một Tổ Chức Cứu Nước. Tổ chức đó phải biểu hiện được những lý tưởng và ước mơ của toàn dân, như tự do dân chủ và bình quyền, bình đẳng.

SỰ KHÉP MÌNH VÀO MỘT TỔ CHỨC CỨU NƯỚC

Trong một tổ chức, tự do dân chủ và bình quyền, bình đẳng không có nghĩa là ai muốn làm gì thì làm. "Người nào việc nấy" chỉ có ý nghĩa khi mọi người trong tổ chức đó đang cùng nhau thực thi một chính sách, một mục tiêu rõ rệt. Còn không, chúng ta chỉ là những cá nhân quá nhỏ bé với những ước mơ không bao giờ hiện thực được.

Một tổ chức cứu nước khác với một đảng phái chính trị hoặc một hiệp hội thương mại. Một hiệp hội thương mại lấy lợi lộc để làm nền tảng cho chính sách và hành động. Một đảng phái chính trị lấy quyền lực để làm mục tiêu tối hậu. Nhưng một tổ chức cứu nước lấy việc giúp dân để làm nền tảng cũng như mục tiêu.

Sự khép mình vào một tổ chức cứu nước đòi hỏi một khả năng tự khắc cùng với một sự hy sinh cao cả nhất của một con người. Người đi cứu nước thương dân như bản thân mình, cho nên lấy tình nghĩa đồng bào ruột thịt để làm gốc cho sự suy nghĩ và hành động của chính mình. Người đi cứu nước xem nước là mạch máu của tổ tiên và dân tộc mình, cho nên hiến dâng cuộc đời mình để mưu cầu hạnh phúc cho toàn dân.

- Hỏi: "Thế Nước yếu, lấy gì lo Chiến Chinh?"
- Đáp: "Hy Sinh!"