Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2020

CHIẾN SĨ TIÊN RỒNG

CHIẾN SĨ TIÊN RỒNG

Chân Lý Yêu Thương

Chân lý là những gì không bao giờ thay đổi. Chân lý như gương soi. Gương càng trong thì phản ảnh càng rõ. Chân lý giúp cho con người nhận ra mình. Từ sự nhận ra chân tánh của mình, Bạn mới có khả năng thấy được chân tánh của từng người, của mọi người và vạn vật.

Yêu thương là quyền năng cao cả và dũng mãnh nhất trong con người. Yêu thương tự nó không có giới hạn, mà chỉ có giới hạn khi con người tự coi mình là khởi điểm. Nếu một người sống như mình chỉ là một phương tiện Sống Động để yêu thương được trở nên Hiện Thực, thì sự yêu thương đó là chân lý.

Sáu Thức Năng Trong Con Người

Trong thân lực, con người có sinh thức. Trong trí lực, con người có ý thức. Trong tâm tình, con người có tâm thức. Trong thần lực, con người có thần thức. Trong hồn thiêng, con người có linh thức. Trong Đạo nghĩa, con người có siêu thức.

Thần thức là phương tiện để Bạn thấy rõ những thức năng khác của mình. Thân xác có dục tính và lực tính. Không có thân xác thì thần khí của con người không có nơi hội tụ để hiện thực. Lý trí có sự nhận thức và suy luận. Muôn vật dựa vào lý tính để có được trật tự. Tâm hồn có yêu thương và tình người. Không có tâm thì con người không có khả năng trở nên như một với nhau, với muôn loài, và cùng với vũ trụ. Tuệ là cửa ngỏ của Tâm Linh, là Con Mắt Thứ Ba trong con người. Qua ngưỡng cửa này, mỗi người tự thấy được rằng trong tâm linh con người có Thần, Hồn, và Đạo.

Vũ Trụ Tâm Linh và Thế Giới Loài Người

Ở nơi thế giới bên ngoài, ai ai cũng tự biết rằng mình có thể xác, lý trí và tình cảm. Nhưng bên trong của mỗi người chúng ta là cả một vũ trụ tâm linh. Sống với vũ trụ bên trong là sống với sự thật (truth) về chính mình. Sống với thế giới bên ngoài là sống với sự thực (reality). Lối sống của mỗi người là phản ảnh của bản tánh bên trong. Thân xác là phản ảnh của hồn; lý trí là phản ảnh của thần; và tâm tình là phản ảnh của Đạo.

Vũ Trụ Tâm Linh

Đạo là mối liên hệ tối ưu mật thiết giữa con người và Thánh Linh, hoặc Đấng Tối Cao, Thượng Đế, Thiên Chúa, Chân Tánh của Phật, và Nguồn Sống của tất cả mọi nguồn sống. Mối liên hệ này tạo ra chiều kích linh thiêng trong con người, cho con người thấy được rằng sự yêu thương bất diệt cũng hiện hữu nơi chính mình. Đạo cho con người sự bình yên và hạnh phúc trên tất cả mọi bình diện sống thật và sống thực trong cuộc đời. Không có mối liên hệ này, con người sống duy vật, sống vô thần. Con người duy vật vô thần luôn luôn hơn thua với mọi người, luôn luôn đấu tranh giành giựt, để mong đạt được những hưởng thụ vật chất mà mình chưa có và muốn có. Cuối cùng, con người duy vật vô thần dựa vào sự lừa gạt và chém giết để sống còn. Trong thế giới duy vật vô thần, con người chỉ thích sống bằng thân xác và lý trí. Họ coi yêu thương là hư không. Đối với họ, tình, thần, hồn và đạo chỉ là ảo ảnh của tư duy.

Thần là sự sáng hằng hữu. Thần thức của con người có khả năng quan trọng nhất là sự thấy được mối Đạo trong mình và thấu được hồn mình. Người chiến sĩ lấy Thần Hồn Đạo để làm nền tảng sống thật với chính mình và để sống thực với mọi người. Với ánh sáng của thần thức, con người có khả năng nhìn thấu được chân tánh của bất cứ một hiện tượng nào hoặc một hữu thể nào. Có Đạo thì con người có được Thần. Có Thần thì con người thấy được Hồn.

Hồn là nơi chứa đựng tất cả, một ký ức vô lượng, một sức nhớ vô biên. Bản tánh và hình hài của linh hồn là yêu thương. Yêu thương cũng là bản tánh và hình hài của Thánh Linh trong mỗi con người. Vì là yêu thương cho nên linh hồn cũng là nơi ngự trị của hạnh phúc. Hạnh phúc của linh hồn phải được nuôi dưỡng bằng tình yêu chân thật và hiện thực. Yêu thương đến đâu thì hạnh phúc đến đó. Hồn lặng yên và trống không như bóng tối của vũ trụ. Hồn trống không, yên lặng và tối tăm, để muôn loài được tự do hiện hữu, tự do yêu thương, tự do sinh hoạt, và tự do sinh sống.

Thế Giới Loài Người

Nhìn vào chiều dài lịch sử, chúng ta thấy những kỳ công của các đế quốc được dựng nên bởi máu xương con người, bởi sự tiêu diệt muôn loài. Cũng như có lần, một đế vương của khối Ả Rập sai người đi xem xét tình hình ở vùng đất mà vó ngựa Mông Cổ đã dẵm qua. Khi các chiến binh của đế vương gần đến vùng đất đó, thì họ bỗng thấy một hòn núi trắng ở phía xa trong đêm tối. Họ xuống ngựa và tiến dần đến hòn núi đó. Mùi hôi tanh nơi mũi họ tăng dần. Bước chân của họ đạp lên những vật gì sềnh sệch. Khi soi đuốc nhìn kỹ, thì họ thấy mặt đất dưới chân mình trải đầy thịt máu người. Đến gần hòn núi trắng, thì những chiến binh oai hùng nọ mới nhận ra núi trắng kia là núi làm bằng xương sọ con người chồng chất (Richard A. Gabriel, Genghis Khan’s Greatest General: Subotai the Valiant, 2006). Lịch sử loài người đầy dẫy những sự kiêu hãnh của những kẻ cực ác. Trong lòng họ, giết chóc và chiếm đoạt là mục tiêu duy nhất cho sự sinh tồn của riêng họ. Trong thế giới duy vật của họ, ai giết được người thì sống, ai không giết được người thì sẽ bị người giết.

Để mong đạt được sự thống trị triệt để trên mọi mặt, những kẻ cực ác còn tạo ra hệ thống pháp luật phi nhân. Từ những sinh hoạt xã hội cho đến sự bộc lộ suy tư của từng người dân, hậu quả cho những ai không chấp nhận kiếp nô lệ là sự trừng trị bằng nhục hình đau đớn, bằng tù đày man rợ, hoặc bằng những cái chết ghê rợn. Pháp luật phi nhân là pháp luật không có sự đồng thuận của dân, không phải bởi dân, vì dân, và cho dân. Sự phi nhân này khởi nguồn từ sự độc đoán trong lý thuyết và độc tài trong chính trị. Hậu quả của sự phi nhân là sự áp đặt, cưỡng bức, chiếm đoạt và giết chóc. Trong khi đó, giai cấp thống trị, con cháu của họ cùng những bầy tôi tớ của họ, được toàn quyền hưởng thụ lối sống trên đầu trên cổ người dân, bên ngoài pháp luật. Hơn nữa, đó cũng là một loại pháp luật mà họ được tự do diễn dịch hoặc thay đổi theo ý muốn riêng tư và bất cứ lúc nào.

Giữa những bể khổ vô vọng do các nền văn hóa chủ nô trị tạo nên, con người cũng có những nổ lực yêu thương cho nhau. Từ tình yêu cá nhân đến lòng yêu thương tập thể, rất nhiều người vẫn đang cố gắng sống vì hạnh phúc của tha nhân. Mặc dù vậy, tình thương yêu hiện hữu trong thế giới loài người thường có nhiều giới hạn, giới hạn của cải, giới hạn bằng cấp, giới hạn tình cảm, và giới hạn hiểu biết. Bên ngoài những ranh giới là sự vô tâm, vô tình, và vô cảm. Đi kèm theo sau là những hành động ích kỷ, ganh ghét, và thù hằn.

Tình yêu thương bên ngoài là vô nghĩa, nếu sự yêu thương bên trong không chân thật. Cho nên, đời sống tâm linh là cội nguồn của sự hành xử giữ người và người. Tình yêu thương là ngưỡng cửa của tâm hồn. Trong cuộc hành trình làm người trên trái đất này, khả năng yêu thương trong con người cũng lớn khôn dần, lần mò theo sự hiểu biết của chúng ta về những căn nguyên của những hạnh phúc chung, và những khổ đau chung.

Nước Mắt Người Dân

Trong nước mắt con người có khổ đau, buồn tủi, nhục nhã hoặc hổ thẹn. Trong nước mắt cũng có hạnh phúc, yêu thương, hãnh diện, và sướng vui. Mục tiêu chiến đấu của người chiến sĩ là làm sao ngăn cản được những giòng nước mắt đong đầy khổ đau và tủi nhục, xóa tan được sự hổ thẹn cùng những muộn phiền trong lòng người dân. Khi một giọt nước mắt tươi vui từ trong đáy hồn và tim gan của một sinh linh rơi xuống mặt đời, thì đất trời, cỏ cây cùng sông suối cũng reo vui, nhưng ngược lại thì cũng vậy. Cho nên, người chiến sĩ phải biết lấy niềm vui và nỗi buồn của dân để làm khí cụ thúc đẩy sự thành công của mình trong trách nhiệm và bổn phận Yêu Nước Thương Dân.

Võ Đạo và Võ Khí

Võ Đạo của người chiến sĩ là sự nương tựa vào chính mình để chiến đấu và chiến thắng. Người chiến sĩ Tiên Rồng dùng quyết định chiến đấu bằng tất cả những gì là Hồn, Thân, Tâm, Trí, Thần, và Đạo của mình để làm Cột Trụ Đấu Tranh. Để tạo được Thần Lực của Võ Đạo, Bạn hãy đặt Hồn mình vào lòng hai bàn chân, nơi sâu nhất; đặt Thân lực của mình vào bụng dưới, nơi đáy lòng; đặt Tâm tình vào nhịp tim; đặt Trí vào hơi thở; đặt Thần vào giữa hai mắt; và đặt Đạo ở đỉnh đầu. Khi Sáu Thức Năng trong con người đã có chỗ trụ, thì các thức năng liên hiệp với nhau thành Cột Trụ Sức Mạnh. Cột Trụ Sức Mạnh là phương tiện sinh tồn, là dụng cụ đấu tranh, là võ khí chiến đấu, là Ngựa Lửa và Roi Sắt để Bạn Đánh được Giặc, Cứu được Dân.

Hai mặt sống Tiên Rồng trong Bạn là hai mặt sống của yêu thương và chiến đấu. Yêu thương mà không chiến đấu là hèn nhát. Chiến đấu mà không yêu thương thì trở nên vô tình. Bạn hãy nhớ, rằng để Thắng Giặc Cứu nước, ngựa lửa và roi sắt của người chiến sĩ phải luôn luôn được vận dụng bởi sức mạnh yêu thương và tinh thần chiến đấu vì yêu thương của Đức Phù Đổng Thiên Vương, vị Thần Trời Nước Việt.

Thiên Tâm Thần Võ và Vô Cực Quyền

Khi sự yêu thương hằng hữu của Thánh Linh trở nên một với tình yêu thương trong lòng Bạn, đó là lúc Thiên Tâm đang hiện hữu trong Bạn. Khi Bạn sống thật với chính mình, và sống thực với mọi người, bằng sự yêu thương đó, thì Bạn đang sống bằng Thiên Tâm Đạo. Khi linh hồn cùng thần thức của Bạn vực dậy và bừng sáng để chiến đấu, để bảo vệ sự yêu thương đó, đó là lúc Bạn đang chiến đấu bằng Thiên Tâm Thần Võ. Khi yêu thương của Thánh Linh là một trong sự động tĩnh của thân lực Bạn, đó là lúc Bạn đang vận dụng môn võ Vô Cực Quyền. Võ sĩ chính là Bạn. Chiến sĩ cũng là Bạn.

Này Bạn,

Trái đất đang chuyên chở Bạn. Một vũ trụ vô tận đang bảo bọc Bạn. Tình sâu nghĩa nặng của Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ và những người thân thương của Bạn đang nuôi dưỡng tâm hồn của Bạn. Sự thông hiệp của các đấng thiêng liêng cùng với Thánh Linh đang hằng hữu trong tâm linh của Bạn. Bạn hãy dùng lấy quyền năng yêu thương tuyệt đối của chính mình để làm chìa khóa giải thoát những do dự và rụt rè trong tâm trí Bạn. Bạn hãy dùng lấy Bốn Sức Sống của Hoa Tiên Rồng, cùng với Sáu Thức Năng trong chính mình, để quyết định trở nên phương tiện của Yêu Thương, để trở nên người Chiến Sĩ Dân Tộc, người Chiến Sĩ Tiên Rồng, tinh thông và dũng mãnh, an nhiên tự tại và thiên biến vạn hóa. Bạn hãy quyết định đi. Quyết định đi.

Thiên Tâm Thần Võ, Thiên Tâm Đạo
Vô Cực Thánh Linh, Vô Cực Tình